nhớ...


em có phải là cô gái tháng 10
nên cứ mãi là gió giữa mây trời
lúc dữ dội dạt dào - cảm xúc
lúc suy tư trầm mặc thoáng bay
em đâu biết trời xanh kia rộng lắm
vi vu hoài em có mỏi mệt không
em có biết cây vẫn theo bước gió
trời đông lạnh vẫn mong ngóng gió về
cây quên mất rằng trái tim của gió
càng buộc chặt càng háo hức bay xa...

Không có nhận xét nào

Đăng nhận xét